Về phố núi Gia Lai, hái café, ngắm Biển Hồ, ngỡ ngàng thấy hoa dã quỳ “phun trào” dưới chân miệng núi lửa Chư Đăng Ya!

Mùa hoa dã quỳ ở Gia Lai!

Tôi chưa từng có dịp được đặt chân đến vùng đất Tây Nguyên, chính vì vậy mà tôi chỉ biết Tây Nguyên qua sách, báo, đài hoặc thông tin trên mạng. Rồi một ngày đẹp trời nọ, tôi theo chân người về phố núi Gia Lai, một lần nữa tôi lại bị say tình, say tình trước vẻ đẹp của Biển Hồ, trước loài hoa dã quỳ ẩn nấp đằng sau miệng núi lửa Chư Đăng Ya.

Đặt vé máy bay giá rẻ TẠI ĐÂY

Đặt phòng homestay giá rẻ TẠI ĐÂY hoặc TẠI ĐÂY

Đặt vé xe khách giá rẻ TẠI ĐÂY

Đặt tour du lịch ở địa phương giá rẻ TẠI ĐÂY

Đặt tour du lịch giá rẻ TẠI ĐÂY

Đặt vé máy bay Bamboo Airlines giá rẻ TẠI ĐÂY

VIDEO HÀNH TRÌNH VỀ GIA LAI

Video: Hoàng Thành

Đường về nhà xa quá anh ơi!

Sài Gòn quá nhộn nhịp, không níu chân được những kẻ lãng tử. Chính vì vậy mà tôi sẽ theo chân người về phố núi. Chúng tôi lên xe khách về Đức Cơ Gia Lai từ lúc 8h tối, mãi đến 5h30 sáng mới có mặt tại Gia Lai. Là Tây Nguyên cơ mà? Sao mà không khí cứ như ở Đà Lạt đến thế. Tôi lạnh cóng, vội lấy chiếc áo khoác bận vô người cho đỡ lạnh.

Đường về Gia Lai xa xa xa thật, tôi thường có những chuyến đi phượt xa, nhưng chưa bao giờ quảng đường đi lại xa đến thế. Lạnh thì cũng phải làm. Tôi đã thống nhất với người là sẽ hái café một buổi, chính vì vậy mà sáng nay tôi sẽ cùng người đi hái café.

“Khói thuốc say trong ly café Gia Lai”

Ở Sài Gòn, tôi thường chọn một góc nhỏ ở Highlands Coffee, The Coffee House hoặc Trung Nguyên Coffee để ngồi. Tôi thường chỉ thích chọn những nơi như vậy không hẳn vì café ở đó ngon mà vì ở đó rất yên tĩnh, tôi có thể nghĩ ra được cả khối ý tưởng. Tôi ngồi trên chiếc bàn sang trọng của các quán café và nghĩ về những điều xa xăm, nhưng tôi chưa từng nghĩ sẽ có ngày mình lên Tây Nguyên hái café.

Đường đi vô rẫy nhà người cũng xa xôi lắm, từ thị trấn Đức Cơ, chúng tôi di chuyển qua những con đường gồ ghề, tôi được ngồi sau nên thỏa sức ngắm cảnh. Chúng tôi đi qua những ngôi nhà rông của người dân tộc Gia Rai, tôi nhìn thấy những ngôi nhà mồ – nơi chôn cất thân xác những người dân tộc đã chết. Anh ấy nói, ở đây người ta không có chôn quan tài dưới mặt đất, họ xây nhà mồ lên, lợp thêm vài miếng tôn rồi đặt quan tài bên dưới. Nghe có vẻ đáng sợ thật, buổi tối đi qua chỗ này chắc vui!!!

Lại đi tiếp con đường vô rẫy, tôi nhìn thấy một dòng thác đổ từ trên cao xuống, chúng chia ra thành những dải nước thật đẹp. Chúng đổ xuống và cuốn trôi tất cả những cặn bã đang bám víu ở đó.

Đường đi trên miền núi Gia Lai rất thú vị, đang đi tự dưng có con heo rừng màu đen đúng chất Tây Nguyên đi qua, chúng khua tay múa chân một cái, nhìn chúng tôi như thể đây là thế giới riêng của nó mà tại sao chúng tôi lại xâm phạm vào rồi tiếp tục đi. Đoạn tiếp lại gặp nguyên một đàn bò, đàn bò cũng giống như đàn heo, chúng cũng nhảy cỏng lên vô tư lự giữa đường. Dọc đường, đó là những dãy nhà rông của người dân tộc. Tôi liếc nhìn vô một ngôi nhà của người dân tộc Gia Rai thấy có người phụ nữ đang điệu đứa trẻ trên một mãnh vải nhỏ được thắt chặt qua thân người, chị ấy ru ru bằng thứ tiếng dân tộc Gia Rai mà tôi chẳng thể nào hiểu được ý nghĩa của lời bài hát.

Anh ấy: Ở đây phụ nữ rất khỏe mạnh, sau khi sinh 2 tuần là chạy nhảy ở ngoài vườn!

Tôi: (Cười), họ vui thế anh!

Anh ấy: Họ không ra ngoài vườn để làm thì họ lấy cái gì mà ăn!!!

Qua đoạn này, tôi lại được nhìn thấy tiên cảnh. Ở miền núi Gia Lai, tôi nhìn thấy rất nhiều cây cao su. Chúng được trồng sát nhau và tạo thành những tấm thảm xanh bạt ngàn. Nếu đứng nhìn từ xa, bạn sẽ nghĩ đây là những cánh đồng chè bát ngát trên Bảo Lộc Lâm Đồng, nhưng không phải,  hôm nay tôi được đi thẳng vào rừng cao su của miền đất Gia Lai. Hai bên đường bạc ngàn cao su, chúng xếp cạnh nhau tạo thành những mảng thiên nhiên đẹp tuyệt.

Mũ cao su được lấy từ thân cây cao su

Mẹ của anh ấy: Vào mùa lá rụng, rừng cao su ở đây rất đẹp

Tôi: Nó đẹp như nào hả cô?

Mẹ của anh ấy: Khi tới mùa, lá cao su từ trên cao bay xuống trải dài khắp đường, mình đi làm về, thấy lá rụng, chúng nó cứ bay bay phấp phới trước mặt mình, nó đẹp như lá mùa thu vậy. Đẹp lắm à con! Rồi cô ấy nở một nụ cười hiền dịu!

Tôi: Thầm nghĩ: Những người quanh năm sống chung với cây cao su, cây café, không phải họ không vui mà ngược lại họ cảm thấy hài lòng với những gì họ đang có, họ làm vất vả nhưng họ lại hạnh phúc, họ cảm thấy vui khi làm. Bởi vậy, ai bảo người sống trên núi cao sẽ không vui!

“Khói thuốc lá say trong ly café Gia Lai”, tôi đang kể về cây café cơ mà, tôi bị lạc đề rồi à? Sau khi đã đi băng vào rừng cao su, lên thác xuống ghềnh, chúng tôi tới rẫy café. Chúng tôi phải bận đồ kỹ lưỡng vào để hái café, nếu không mủ café sẽ bám dính vào người ngứa ngấy khắp người. Tôi được phát một đôi bao tay để hái café. Tôi cùng gia đình anh ấy di chuyển vào rẫy café, những cây café với quả sai chín mọng. Qủa café khi chín sẽ có màu đỏ tía. Những quả chưa chín sẽ có màu xanh lục. Lá café có màu xanh còn thân cây thì có màu nâu.

Cây cafe ở Gia Lai

Đoạn đầu tiên, cả nhà sẽ kéo một tấm bạc to ra giữa gốc café, sau đó, chúng tôi lần lượt hái café, tôi tuốt từng cành café, quả sai và rơi rớt xuống tấm bạc kêu rõ to. Rồi chúng tôi ở đó và hái cho đến chiều. Hái café ở ngay rẫy café, một cảm xúc thật là lạ lẫm. Hỏi tôi có mệt không? Tất nhiên là sẽ mệt rồi, vì hình như tôi ít khi làm công việc chân tay, nhưng mà tôi vui lắm, làm cùng những người ở Gia Lai, tôi có động lực hái hết cây này đến cây khác mà không biết mệt.

Hái café xong, chúng tôi lại chở những bao café vào trong sân để phơi, trước khi phơi phải đổ cả bao café vào một chiếc máy xay, tưởng tượng như đang xay gạo nhưng kỳ thực là xay vỏ café, một lượt đổ là gần 1 bao café, sau đó chúng tôi tản nó ra khắp sân để ánh nắng chiếu vào café, làm vỏ café khô rồi đem đi bán.

Công đoạn xay cafe để cho vỏ cafe bóc vỏ ra ngoài

Công việc hái café coi thì đơn giản thật, nhưng rất mệt thân. Ai không làm quen chắc chắn sẽ rất mệt, tôi thì do đi phượt nhiều nên cũng chả có gì là quá mệt, vì phần nặng nhọc đã được những người đàn ông ở phố núi lo cho rồi.

Xong công việc rồi, anh ấy dẫn tôi đi hái ổi, hái khế, anh ấy leo lên cây hái còn tôi đứng dưới gốc cây, nhặt những quả cây anh ấy hái rồi ngồi gặm ăn ngon lành. Tôi leo qua những con suối nhỏ ở Gia Lai, nước trong veo, hồ nước sạch như tờ. Ở Gia Lai, cái gì không có chứ cảnh đẹp thì bao trùm. Đường ở đây rất khó đi, nếu không phải là người bản xứ thì chắc chắn bạn sẽ phải khóc khi đến không gian này.

Ao nhỏ ở gần rẫy cafe, nước trong vắt

Ngọn suối cao 30m ẩn nấp đằng sau phố núi Gia Lai

Ngày thứ 2 ở Gia Lai, tôi không đi hái café nữa, tôi chuyển sang chơi bời lêu lõng. Tôi phải công nhận, đường đi ở Gia Lai rất đẹp, nhưng để chinh phục được những cung đường này thì tay lái của bạn phải thuộc hạng siêu đẳng. Tôi được một người bạn của anh ấy chở đi, bạn ấy chắc là một tay phượt cao cấp ở phố núi này nên tài lái xe cứ như thần.

Hôm nay chúng tôi sẽ đi tắm suối, chúng tôi cũng vượt qua hàng ngàn cây cao su, vượt qua những cung đường đẹp như tiên cảnh, vượt qua những con dốc không biết bao nhiêu độ để đến được con suối thần tiên này. Trước mắt tôi lúc này là một con suối nhỏ, con suối này nằm ở Làng Xuân Kép, xã La Kia, huyện Đức Cơ tỉnh Gia Lai. Trong rừng, chỉ toàn dân tộc sống, chúng tôi là người kinh vì vậy rất khó để hiểu được tiếng nói của người dân tộc. Duy chỉ có một điều, suối ở nơi đây đẹp như tranh họa đồ, dòng nước trong vắt, bọn con trai thi nhau leo lên cành cây rồi nhảy “tủm” xuống nước, làm cho giọt nước bén tung tóe, và bắn vào cả máy ảnh của tôi, tôi hì hục lau lau cho sạch máy ảnh để nó không bị nhiễm nước.

Dưới con suối xinh đẹp ở Gia Lai

Chỗ này, chưa phải chỗ đẹp nhất, nếu di chuyển thẳng từ con suối nhỏ này xuống bên dưới hạ nguồn, bạn sẽ nhìn thấy một con suối với thác nước dài tới 30m. Nó rất cao và hùng vĩ, tôi ít khi lên núi nhiều, vì vậy mà chân đi của tôi khá tệ. Tôi lon ton theo anh, nhìn thấy những dòng nước xanh như ngọc biếc. Đoạn đến chỗ dòng thác, tôi đã không kìm nén được cảm xúc của mình nên nhảy xuống tắm luôn.

Con suối cao 30m ở xã La Kia, Đức Cơ, Gia Lai

Một thác nước hùng vĩ cao chừng 30m, đá, nước bén nhau tung tóe. Bạn anh kể, nếu như tới mùa mưa, thì thác dưới này chảy rất siết và khá nguy hiểm, sẽ làm cản trở những người khám phá tự nhiên. Nhìn lên ngọn thác, nhìn xuống bên dưới, tôi có một cảm giác vừa hùng vĩ, vừa sợ hãi. Tôi sợ mình sẽ nhỡ chân rồi té lăng xuống dưới dòng thác kia, tôi sợ chết, tôi sợ đủ điều. Nhưng mà, phải nói thật, những thác nước ở Gia Lai, vừa sạch, vừa trong vắt, lại vừa đẹp nên thơ mỹ miều. Trời đất quả đã ban cho vùng đất linh hồn này một tiên cảnh, để khiến tôi bị say tình, tôi nhìn thác nước hùng vĩ kia, tôi ước sẽ không có ai biết đến nó quá nhiều, như vậy nó mãi là con của mẹ thiên nhiên, không bị du lịch hóa, không bị con người tàn phá.

Dưới con suối xinh đẹp

Đi theo bóng mặt trời đến Biển Hồ đầy Pleiku

Gia Lai một buổi sáng sớm tinh mơ, tôi lạnh cóng. Tôi ở trong nhà mà cứ như đang ở ngoài đường. Hôm nay, chúng tôi sẽ “đi theo bóng mặt trời” để di chuyển đến Biển Hồ ở Pleiku. Từ 6h sáng, chúng tôi bắt đầu xuất phát từ thị trấn Đức Cơ đến TP Pleiku.

Sáng sớm thức giấc ở Đức Cơ Gia Lai

Đúng là tiên cảnh, anh ấy bắt đầu lái xe còn tôi thì bắt đầu ngắm cảnh. Đường đi đẹp thật, tôi phải dùng từ gì để diễn tả cái vẻ đẹp mỹ miều của thiên nhiên nơi này? Là tôi yêu cảnh vật ở đây mất rồi, sao buổi sáng nơi đây cứ như đang bước từng nhịp chậm chạp trên Đà Lạt đến thế. Chả cần phải đi đâu xa, ở ngay thị trấn Đức Cơ cũng có từng khóm hoa dã quỳ đang mọc chi chít ở hai bên đường, tôi nhẹ nhàng đưa hai tay mình dang ngang rồi nhẹ nhàng thưởng thức cảnh đẹp, hít một hơi thật sâu rồi tôi đưa mắt nhìn về những nơi xa xăm, đó chính là rừng thông, rừng thông nấp sau bóng mặt trời. Mặt trời bây giờ bắt đầu mọc, chúng tỏa ra những thứ ánh sáng dung dị, rồi bắt đầu hôn nhẹ nhàng vào những rừng thông. Chúng tôi đang đi theo bóng mặt trời, rồi anh ấy lại bắt đầu đuổi theo bóng mặt trời, mặt trời thì cứ như yêu lấy rừng thông nên cứ hôn đều vào những cây thông xanh rì. Cứ thế, cuộc tình tay 3 liên tục bắt đuổi lấy chúng tôi trên hết đoạn đường dài.

Nào chỉ có thông, hai bên đường còn có điều, điều hay còn gọi là đào ở miền Trung. Những cây điều cao lớn cứ vươn thân mình lên những đỉnh đồi, tôi nhìn xa xa, những ngọn núi cứ xanh thăm thẳm, chúng cứ thế nối tiếp nhau còn những đám mây thì cứ cố tình bám víu vào những dãy núi khiến cho cảnh vật ở nơi này ngày càng trở nên thơ mộng. Một Đà Lạt trong mơ là đây, ôi sao mà lãng mạng quá chừng, tôi thì lạnh cóng, càng di chuyển về TP Pleiku thì càng lạnh. Rồi lại có một chuyện tình không lời, chuyện tình của mùa đông ở Gia Lai:

“Chuyện của mùa đông, chuyện về những ngón tay đan

Chuyện về những cái ôm nhau thật chặt

Em bước bên anh một chiều nhiều gió

Hẹn hò thêm nữa nghe em

Hẹn hò giữa tiếng chuông ngân rộn ràng

Tình ấm hơn mùa đông.

Chợt nhớ khoảng trời những chiếc lá rơi

Em vẫn nép trong anh sau lớp áo choàng

Lắng nghe thành phố lên đèn

Và nhớ lần hẹn hò nơi quán quen

Mình cười nói say sưa quên hết ngày giờ

Đến khi thành phố xuống đèn”

Đi mãi đi mãi thì cũng đến TP Pleiku, thành phố này giàu thật. Tôi phải công nhận điều này. Những năm qua, tôi đã đi qua không biết bao nhiêu thành phố, duy chỉ có TP Pleiku khiến tôi phải hét to lên “Ôi, sao nó giàu đến thế”. Hai bên đường, những ngôi nhà sang sát nhau, tôi nhìn thấy trụ sở của Tập đoàn Hoàng Anh Gia Lai đang đặt tại nơi này. TP Pleiku là nơi để lui tới uống café, còn bây giờ chúng tôi sẽ di chuyển tiếp khoảng 7Km nữa theo quốc lộ 14 để đến một tiên cảnh khác, tiên cảnh mang tên Biển Hồ.

Biển hồ Gia Lai

Hồ T’Nưng hay còn gọi là Biển Hồ, là một hồ nước ngọt nằm ở phía Tây Bắc TP Pleiku tỉnh Gia Lai. Biển Hồ không chỉ có vẻ đẹp thơ mộng mà còn có thể khiến trái tim của người lữ khách muốn vỡ òa, bởi vậy, nên khi nhìn thấy Biển Hồ, nhạc sĩ Nguyễn Cường đã phải thốt lên:

“Em đẹp thế Pleiku ơi, Trái tim tôi muốn vỡ tan rồi.

Không dám nhìn vào đôi mắt ấy, đôi mắt Pleiku – Biển Hồ đầy”

Chúng tôi đến Biển Hồ vào một buổi sáng sớm, nước biển hồ ở đây trong vắt. Xa xa lại có một chiếc thuyền nang đang được người lái thuyền dẫn đi chơi xa, phóng thêm tầm mắt, là một đỉnh núi đôi cao vút, mây trắng treo lủng lẳng trên đỉnh đầu. Cảnh vật nơi đây thật hữu tình, nước biển yên lặng như tờ, chỉ cách xa thành phố Pleiku sôi động có chừng 7Km mà cũng có một nơi yên tịnh như vậy. Chắc tôi sẽ phải bỏ nhà, đến đóng đô ở nơi này vài tháng để thưởng thức cảnh đẹp này mới được.

Ngỡ ngàng trước vẻ đẹp mỹ miều của loài hoa dã quỳ tại miệng núi lửa Chư Đăng Ya!

VIDEO GIỚI THIỆU CHƯ ĐĂNG YA

Hình như, phố núi Gia Lai đang muốn hút cạn kiệt dần con tim mong manh của người lữ khách, hết lần này đến lần khác nó khiến con tim tôi rung động. Hôm nay, Chư Đăng Ya đang mùa lúa chín, vì vậy mà khi di chuyển từ Biển Hồ về với nơi này, chúng tôi lại đi qua những cánh đồng lúa vàng óng ả, trên những cánh đồng lúa ấy chính là những đỉnh núi cao với mây trắng tiếp nối nhau.

Chư Đăng Ya mùa lúa chín

Là một người có tâm hồn nhạy cảm, bởi vậy, tôi hái ngay một đóa hoa dã quỳ cài lên mái tóc, rồi bắt đầu đứng giữa cánh đồng lúa để diễn. Tôi diễn như thần, mà cũng không hẳn là tôi đang diễn, là tôi chỉ đang thể hiện cái cảm xúc yêu đương thiên nhiên ở nơi phố núi này thôi mà, công nhận mùa hoa dã quỳ ở Gia Lai đẹp thật!

Dưới những đóa hoa dã quỳ

Trải dài cung đường đi du lịch Gia Lai Pleiku chính là những ngôi nhà rông của người dân tộc Gia Rai, đường đi lên miệng núi lửa Chư Đăng Ya TP Pleiku cũng không khó lắm, chúng tôi cứ thế phi con ngựa sắt của mình vào những bụi cây rậm rạp. Thế rồi, trước mắt tôi là những đóa hoa dã quỳ, chúng cứ mọc thành từng khóm từng khóm một, trải dài nối tiếp nhau không có hồi kết. Tôi nhẹ nhàng bước xuống xe, rồi nhẹ nhàng đi dọc hai bên đường, hoa dã quỳ như chào đón tôi, tôi đang tưởng tượng mình bước vào một thánh đường của lễ cưới, hai bên là những dải hoa màu vàng tươi thắm. Rồi lại tiếp tục cái điệu bộ bánh bèo của mình, tôi hái hoa bắt bướm rồi thì thầm lời bài hát “Câu chuyện mùa thu” được ca sĩ Ái Phương thể hiện:

“Chiều xuống lá thu rơi

Một mai em thức dậy

Tình yêu như đến bất ngờ và anh đang ở đây

Cành hoa giấu trong tay và anh thường bảo rằng nụ hoa bé là em đó

Thật vô tư

Lá vàng buông xuống

Anh đang cùng em dạo bước

Bàn tay nắm chặt em ước gì để cho thời gian ngừng trôi

Anh cười và nói “ Hãy thật hồn nhiên nhé cô bé khờ có anh đây đừng bâng khuâng”

Trên đỉnh Chư Đăng Ya TP Pleiku Gia Lai, người ta trồng rất nhiều khoai lang, những thảm lan rừng đứng cạnh kề những thảm hoa dã quỳ, hai thứ đó cứ quánh chặt vào nhau làm thành một tấm thảm dệt đẹp như lớp áo choàng của người thiếu nữ. Chư Đăng Ya đang trong mùa xuân sắc, vậy nên nó sẽ nhuốm một màu vàng thu dịu nhẹ. Tôi như lạc vào tiên cảnh. Tôi hả hơi và nghĩ: Một lần trong đời, biết đến nơi này rồi chết cũng đáng. Tính ra, Việt Nam mình đẹp quá chừng, hèn chi mà bạn bè quốc tế thì cứ sống chết chui vào Việt Nam đi du lịch, trong khi đó, người Việt mình thì cứ hám của ngoại, chỉ thích đi ra nước ngoài mà chẳng thèm để ý trong nhà mình cũng có của quý.

Thảm hoa dã quỳ quyện chặt trên những khóm khoai lang

Chư Đăng Ya một chiều nắng nhẹ nhàng, ánh nắng cứ thế hắt vào mắt môi người thiếu nữ. Tôi vô tư lự ngắm hoa, ngắm cảnh, nhìn hoa dã quỳ cứ thế “phun trào” từ trong miệng núi lửa Chư Đăng Ya. Chúng tôi cứ ngẫng ngơ đứng nhìn những tấm thảm thiên nhiên quện chặt vào vệt nắng cuối trời như những gã khờ, xa dần xa dần là đồi cỏ hồng đang thay màu áo mới, nên thơ và xinh đẹp. Thiên nhiên, tình yêu, con người, tất cả những gì tôi có ở Gia Lai tôi sẽ mang theo đến suốt cuộc đời này. Mến chào bạn đến với mùa hoa dã quỳ ở Gia Lai vào ngày 1-3/12/2017 này!

Ủng hộ Xu Kiên bằng cách tặng mình một ly cafe hoặc tuỳ tâm các bạn để Xu Kiên duy trì website và có thêm money để đi tiếp các chuyến đi khác nhé!!! Bebe!!

Link ủng hộ: THANKS XU KIÊN

Hoặc mua các sản phẩm khăn truyền thống của Việt Nam và khăn phụ kiện tại đây: Khăn Km0

Để biết thêm thông tin du lịch, hãy cổ vũ tôi bằng cách like page và theo dõi Xu Kiên qua thông tin dưới đây!

Web: www.xukien.com

Instagram: https://www.instagram.com/xuxukien/

Fanpage:https://www.facebook.com/travelblogxukien

Facebook: https://www.facebook.com/kien.huynh.info

Chân thành cám ơn các bạn nhiều!!! Yêu yêu yêu!!!

Facebook